Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc.Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở.Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi.Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau.Người lớn thật buồn cười.