Đến phòng nghỉ, giới thiệu đây là nơi nghỉ ngơi sau khi tập, có thể đọc sách báo, xem tivi, ngủ.Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết.Tôi ngồi như tượng đá.Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim.Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.Bạn nằm nguyền rủa và chịu đựng mọi âm thanh trong khoảng 20 phút.Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.
