Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon!Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu.Megiddo linh cảm rồi đây rất khó có cơ hội gặp lại nhau, nên lợi dụng lúc không ai chú ý, anh ấy vội vàng thì thầm với ông những điều quan trọng:Sau đó, cháu tha hồ tổ chức nhiều bữa tiệc như thế mà không ảnh hưởng đến số tài sản của mình.– Mathon hóm hỉnh bảo.Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu.- Triết lý đó là của Megiddo, chứ không phải của tôi đâu.Sự giàu có của mỗi quốc gia đều phụ thuộc vào khả năng tài chính của tất cả các cá nhân, công dân trong quốc gia đó.Dừng lại một chút, ông nói tiếp:Bởi vì, ông ấy đã vượt qua được số phận nô lệ và trở thành một người công dân gương mẫu nhất ở vùng Damacus.
