Bạn không thích sự không nhất quán này.Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi.Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc.Thậm chí, phải viết, phải sống.Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi.Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác: