Bất cứ lúc nào hiện trú, bạn cũng đều trở thành “trong suốt” đến mức độ nào đó đối với ánh sáng, trở thành ý thức thuần túy xuất phát từ Cội Nguồn này.Nhưng người đó không còn sức mạnh chi phối trạng thái nội tại của bạn nữa.Tâm trí cốt yếu là một cỗ máy phục vụ cho sự tồn tại.Khi nghĩ về tương lai, bạn thực hiện việc suy nghĩ đó ngay bây giờ.Làm được điều này bạn sẽ thấy thật vô cùng thú vị.Cái nó cho là mạnh mẽ lại là nhu nhược.Nếu thấy có lợi, bạn hãy dùng phép quán tưởng “ánh sáng” tôi đã miêu tả ở chương trước.Nó nhằm đưa chú ý của bạn tiến sâu vào cái Bây giờ.Sự thật là hầu hết mọi người cũng giống như vậy, đều luôn nghe thấy một hay vài giọng nói vang lên trong đầu họ: các tiến trình suy nghĩ này diễn ra một cách tự phát mà bạn không nhận ra mình có sức mạnh ngưng dứt được chúng.Vâng phục hoàn toàn không chống trái với hành động tích cực, với việc khởi xướng thay đổi, hay với việc đạt được các mục tiêu đã đề ra.
