Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi.Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn.Cũng vì thế mà anh đâm lười đọc truyện.Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu.Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi.Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.
