Và Watson được nhìn thấy logo của một tập đoàn CTR rời rạc.Không chỉ khoảng 300.Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội.Nó tiêu tốn ngót ngét một triệu đôla (chính xác là 950.Khám phá ra sức mạnh văn hóa của một doanh nghiệp được xem như là cống hiến lớn nhất của Watson cho kho tàng quản trị doanh nghiệp.Nhưng Nichol biết chắc rằng, không ai có thể nói qua quýt với ông chủ của mình trong các cuộc họp.Biệt danh của ông này là Ket, nhỏ hơn Watson hai tuổi.Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường.thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán.Có phải Thomas Watson quan niệm rằng lãnh đạo là một bổn phận?