Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn.Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.Đó quả là một câu nói hay.Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái.
