Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời.Tham gia những hành động như thế thật tôi không khỏi hổ thẹn trong lòng.Tôi đang đói bụng lắm đây!Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không?Nếu cần, con cũng có thể sửa chữa yên cương nữa.– Hãy mang thêm một tấm thảm, nhiều thức ăn, một cái cốc lớn ra nữa nhé.Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt.– Tôi luôn cầu chúc bà được bình an và hạnh phúc.Một cảnh tượng thật quen thuộc và cũng thật buồn cười! Một ông lão cầm cán cày, nhưng bàn tay của ông ấy đang run rẩy nên cái cày cũng lắc lư theo.Những đồng tiền vàng va vào nhau tạo nên âm thanh lẻng xẻng và cái túi da nặng trĩu đang đong đưa qua lại ở thắt lưng khiến anh vô cùng thích thú.