Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Và cảm thấy nếu không giết những kẻ còn lại, họ sẽ giết anh khi anh cự nự.Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ.Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.Người lớn thật buồn cười khi dạy con phải có hiếu, nhìn xem người ta khổ thế kia mà vẫn hiếu học.Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.Hôm nay, chúng tôi đến đó gồm ba người.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Tất cả mãi mãi là tất cả.
