Sai là vô trách nhiệm.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Hôm nay lại bị cấm túc thế này.Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên.Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào.Hoặc sẽ bắt mình quên.Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.
