Ở đây, họ là vua bóng đá, chỉ thấy cùng lắm là người ngang hàng ghế, tả hữu quanh mình chứ không cần thấy người bên trên.Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.Họ biểu trưng cho chính họ.Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử.Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc.Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế.Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.
