Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông.Rồi ông Eastman chỉ cho ông Adamson tất cả những đồ trang hoàng trong phòng, chính do ông chỉ bảo, sắp đặt.Thế mà trong một trăm người, thì có tới chín mươi người không biết đến, trong chín mươi chín trường hợp.Lúc đó mặt trời ở sau đám mây ló ra, tươi tỉnh cười với khách bộ hành.Sau mỗi đoạn, tôi có bình phẩm.Chưa bao giờ tôi lãnh được một mối hàng quan trọng như vậy.Hoạn đồ của ông rực rỡ.Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó.Ví thử tôi đã kiếm cách tự bào chữa thì sẽ xảy ra sao? Sẽ tranh biện và rồi rút cục ra sao, bạn đã biết.Ông dùng đủ cách chỉ trích, dọa dẫm, trào phúng, hàng tháng, hàng năm như vậy: Hy vọng ông Lincoln sẽ phải đổi chính sách.
