Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện.Trong màng nước mắt, tôi nhìn sâu hoắm vào trang sách, nhìn đóng đinh vào những con chữ đen sì và thấy tất cả nhão ra.Sao lại xé sách hở con.Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau.Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng.Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau.Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!
